Vậy là bạn sẽ không dừng nhiệm vụ ngu xuẩn của mình lại? Thật đáng thương, nhưng cũng đáng mong đợi. Đó là bản năng tự nhiên để tiếp tục việc mình làm bằng bất cứ giá nào, theo đuổi kiến thức trong khi những nguy hiểm mà không thể biết được hậu quả của nó vẫn còn đó. Tôi biết tôi không thể cản bạn lại. Cho dù có thể, vẫn có nhiều người muốn thế chân bạn. Thay vì vậy, tôi sẽ nói cho bạn biết những thứ mà về sau bạn không thể nghi ngờ, và bằng những cách thức còn tồi tệ hơn nhiều.
Đến bất kì hiệu sách nào trong thành phố hoặc thị trấn của bạn. Khi bạn bước qua cửa, người thư kí đứng dậy và nhìn bạn với sự quan tâm không mấy rõ ràng. Bạn nên hỏi gặp “Holder of the Neverender”. Anh ta sẽ bất lực trước bạn vào khoảnh khắc này, bị khống chế đi lang thang trong cái vũ trụ mà cả bạn và anh ta đều không biết chính xác. Nhưng bạn sẽ biết nó – cánh cửa bên dưới sàn ẩn dưới tấm thảm, sự âm u và hành lang ẩm ướt bên dưới nó, và nhiều hơn nữa. Anh ta sẽ tiết lộ tất cả cho bạn, và cho chính mình.
Sau khi đi loanh quanh trong sự hỗn loạn, anh ta sẽ đưa bạn đến gặp một người. Đó sẽ là một người phụ nữ đã đứng tuổi hoặc ít ra đó là những gì bạn cảm nhận được. Da cô ta sẽ không có một nếp nhăn, răng cô ta trắng sắc nhọn màu ngà giống như tóc của cô ta. Mặc cho vẻ đẹp phi tự nhiên của cô ta, bạn vẫn có thể biết cô ta cao tuổi như thế nào. Đôi mắt cô ta là thứ duy nhất cho thấy cô ta vẫn rất trẻ. Cô ta đang đọc một quyển sách. Bìa nó đã mờ đi từ rất lâu, chúng vẫn còn ở vị trí nhưng đã bị xé. Cô ta sẽ đọc to nội dung nó lên. Nội dung của nó rất hỗn tạp, na ná giống câu truyện về cuộc lang thang của một kẻ điên mà cũng giống như một cuộc chiến sinh tồn của một bộ lạc đã bị quên lãng. Nhưng nội dung của nó không chỉ như vậy.
Bạn phải nói với cô ta là bạn đã đợi cô ta suốt đời mình. Điều này có vẻ như vô lý đối với bạn, nhưng nó không như vậy. Bạn sẽ nhận ra điều đó ngay sau khi bạn thốt ra những từ đó. Ngay khi bạn nhận ra điều đó, cô ta sẽ đưa cho bạn một lá thư, lá thư đó có vẻ như còn lâu năm hơn cả quển sách mà cô ta đang đọc. Bạn phải yêu cầu người tiếp tân dẫn bạn trở lại ngay lập tức nếu không bạn sẽ sớm trở thành như cô ta.
Nếu bạn đọc lá thư đó bạn sẽ nhận ra nó không giống với lá thư bình thường. Mặc dù nó rất nhỏ nhưng vũ trụ chứa trong đó là bất tận. Thực sự là nó có chữ trên đó. Nhưng nó chỉ là những chấm nhỏ không thể gột rửa trong một biển bát ngát màu trắng. Lá thư đó là Linh vật thứ 111/538. Nó không bao giờ kết thúc, nhưng sớm muộn bạn sẽ ước nó kết thúc.