Người Dịch: Helianthus Do
Mã Vật Thể: SCP-049
Phân loại: Nguy Hiểm (Eculid)
Qui Trình Bảo Quản Đặc Biệt SCP-049 được giữ trong phòng giam thuộc Khu Vực Nghiên Cứu-██. SCP-049 sẽ không được đưa ra khỏi phòng giam trừ phi được nhân viên Cấp Hai hoặc cao hơn thông qua; trước khi được đưa đi, SCP-049 cần phải được đặt trong trạng thái an thần. Kể cả như vậy thì SCP-049 vẫn phải được dẫn đi bởi hai (2) nhân viên bảo vệ được trang bị vũ khí và được dẫn đi nhờ vào hai (2) thanh sắt dài 2m nối vào vòng sắt ở cổ. Bất kì thí nghiệm nào được tiến hành trên SCP-049 đều phải được tiến hành trong phòng trang bị đặc biệt. (xem tài liệu 042-D-3-18)
Phòng giam của SCP-049 phải được giám sát bằng camera an ninh vào mọi thời điểm. Nếu có bất kì hành vi khác thường nào thì phải báo ngay lập tức cho Tiến sĩ ██████.
Mô Tả: SCP-049 có hình dáng giống với con người, cao 1.9 mét và nặng 95.3kg. Tuy nhiên, Tổ Chức vẫn chưa thể nghiên cứu khuôn mặt và cơ thể của đối tượng một cách hoàn chỉnh bởi chúng bị che đậy bằng một thứ gần giống như quần áo của các “Bác sĩ dịch hạch” vào khoảng thế kỉ 15-16 ở Châu Âu. Loại vật liệu này thật ra là một phần của cơ thể SCP-049, các kiểm tra vi mô và kiểm tra di truyền học đã chỉ ra rằng chúng có cấu tạo giống như cơ bắp mặc dù nhìn chúng giống da nhám và chiếc mặt nạ thì giống như làm bằng gốm. Đối tượng được phát hiện tại ██████ thuộc Anh Quốc bởi người dân địa phương. Lực lượng cơ động [GIẤU TÊN] đáp trả lại hành vi nghi là bạo động của [DỮ LIỆU BỊ XÓA]. Tất cả các công dân trong vòng bán kính 0.5km đều đã bị đưa vào nhóm những người mất trí nhớ nhóm A trong bước đầu của qui trình bảo quản.
SCP-049 không hề nói chuyện (Xem phụ lục A-1), mặc dù đối tượng cỏ vẻ nghe hiểu tốt tiếng Anh và tỏ ra vô cùng dễ bảo cho đến khi đối tượng cố gắng tiến hành phẫu thuật. Cái chạm của SCP-049 luôn gây ra chết người. Sau khi chạm vào tay của SCP-049, nạn nhân (sau đây gọi là SCP-049-2) sẽ bị ảnh hưởng bởi [DỮ LIỆU BỊ XÓA] và chết ngay lập tức. Ngay sau đó, SCP-049 sẽ cố gắng giết bất cứ ai nó có thể nhìn thấy như sợ công việc của mình bị gián đoạn trước khi quay lại với SCP-042-2. Đối tượng lấy ra một cái túi làm từ [DỮ LIỆU BỊ XÓA], bên trong có chứa dao mổ, kim khâu, chỉ và một cài lọ nhỏ chứa các chất chưa được xác định từ một nơi nào đó trên cơ thể (các nghiên cứu không thể chỉ ra được những dụng cụ này nằm ở đâu trên người SCP-049 dù đã sử dụng X-ray và các phương pháp tương tự.). Đối tượng sẽ bắt đầu phẫu thuật SCP-049-2 và tiêm vào người nạn nhân một số loại hóa chất. Sau khoảng 20 phút, SCP-049 sẽ may SCP-049-2 lại và trở nên ngoan ngoãn như trước.
Sau khoảng vài phút, SCP-049-2 sẽ có dấu hiệu phục hồi sự sống và có vẻ hồi tỉnh. Tuy nhiên SCP-049-2 dường như không có bất kì ý thức nào và sẽ đi lang thang không chủ đích cho đến khi chạm mặt một người còn sống. Lúc này, lượng Adrenaline và Endorphin trong cơ thể SCP-049-2 sẽ tăng khoảng 300% khi đối tượng cố gắng giết và ██████ bất kì người nào đối tượng có thể tìm thấy trước khi trở về trạng thái vô thức và lại thơ thẩn cho đến khi tìm được những nạn nhân tiếp theo. Trong giai đoạn này, việc chấm dứt mối hiểm họa sẽ được cho phép. Những sai sót trong việc thực hiện kiểm tra (xem phụ lục T-049-12) bị trừng phạt bằng tử hình.
Khám nghiệm tử thi đã tìm ra được một vài chất lạ (cùng với lượng lớn các chất thông thường) bên trong cơ thể SCP-049-2, bao gồm [DỮ LIỆU BỊ XÓA]. Tuy nhiên, một vài chất trong số đó đã được nhận diện (bởi các nhà nghiên cứu cấp độ 3 hoặc cao hơn, xem phụ lục C-1)
Phụ lục A-1: Hôm nay, ngày 12-6-20███ lần đầu tiên SCP-049 nói chuyện với Tiến Sĩ ████. Toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện đưuọc đính kèm.
Đối tượng được phỏng vấn: SCP-049
Người phỏng vấn: Tiến sĩ ████
Lời tựa: SCP-049 bất ngời bắt đầu giao tiếp mà không hề do một tác động nào trong khi đang được dẫn đến khu vực nghiên cứu. Tiến sĩ ████ đã ghi lại cuộc trò chuyện bằng micro cầm tay. Các thông tin không phù hợp đã bị loại bỏ.
SCP-049: Nơi này là đâu?
Tiến sĩ ████: Gì cơ? Đây là phòng… [có một tiếng va chạm lớn do tiến sĩ ████ đánh rơi thiết bị ghi âm do sốc]
SCP-049: Một phòng thí nghiệm? Thật là tuyệt. Giờ tôi đã hiểu vì sao nơi này có ít nạn nhân của bệnh dịch.
Tiến sĩ ████: V…vâng. Anh thấy đấy, tôi đã nghĩ rằng anh không thể nói. Thế nên tôi hơi ngạc nhân khi thấy anh, um, nói.
SCP-049: Ồ, thưa tiến sĩ, tôi chỉ đơn thuần là không thích nói thôi. Hầu hết các nạn nhân của bệnh dịch đều đã quá phiền muộn và không mấy hứng thú với các cuộc trò chuyện. Tôi đã gặp ngài vài lần và không hề phát hiện ra dấu hiệu bệnh tật ở ngài, vì vậy tôi chắc ngài cũng là một bác sĩ?
Tiến sĩ ████: Đúng vậy. Cứ gọi tôi là [BỊ XÓA], nhưng anh đang nói về loại bệnh nào vậy?
SCP-049: Gì chứ? Tôi đang nói về đại dịch dịch hạch. Còn có thể là gì nữa?
Tiến sĩ ████: Đại dịch dịch hạch… Ồ, Cái chết đen. Lẽ ra tôi phải biết chứ. Nhưng tôi có thể đảm bảo với anh rằng ở đây không ai đang mắc bệnh cả.
SCP-049: Ồ, thưa ngài, tôi có thể cam đoan với ngài rằng Bệnh dịch hạch đang ở đây và tôi có thể cảm thấy nó. Đó là nghĩa vụ của tôi để giải thoát thế giới này khỏi nó. Và cách chữa trị của tôi là cách hiệu quả nhất.
Tiến sĩ ████: Cách chữa trị của anh? Cách chữa trị của anh đã lấy đi của chúng tôi hàng trăm mạng người. Nó là một sai lầm!
SCP-049: Thưa ngài, cách chữa trị của tôi là cách hiệu quả nhất.
[SCP-049 một lần nữa chìm vào im lặng và mọi có nỗ lực buộc đối tượng nói đều vô hiệu]
Kết luận: “Chúng tôi cố gắng để hoàn thành các bài kiểm tra ngày hôm đó, cố gắng tìm ra điều gì khiến đối tượng tiến hành phẫu thuật, hay nói chính xác hơn, là tìm ra thứ mà đối tượng gọi là “dịch hạch”. Cho đến nay, các nghiên cứu vẫn chưa chỉ ra được mối tương quan nào giữa các nhân viên nhóm D đã bị đối tượng tiến hành giải phẫu. Chúng tôi vẫn đang tiếp tục tìm hiểu.” -Tiến sĩ ████
Phụ lục C-1: Yêu cầu có phê chuẩn của nhân viên cấp độ 3: vào ngày 26-4-██, SCP-049 đã cố gắng trốn thoát. Trong khoảng 5 phút không bị giám sát, đối tượng đã liên lạc với SCP-██. Sau khi bị ngăn chặn, SCP-049 rất bình tĩnh và hòa nhã. Tuy nhiên, từ lúc đó SCP-049 nói nhiều hơn về hướng dẫn tiến hành phẩu thuật.
Tôi không biết không-bốn-chín và các mặt nạ ghê tởm đó đang nói về cái gì, nhưng dường như hắn trở nên vui vẻ hơn. Đối tượng không còn ngồi ủ rủ trong phòng giam, và một vài nhân viên cho rằng họ đã nghe đối tượng thì thầm những bài thánh ca cổ. Thêm vào đó, trong lúc tiến hành phẫu thuật, đối tượng cũng bắt đầu nói chuyện, có vẻ như để trấn an nạn nhân. Khẳng định rằng cách chữa trị của mình là cách hiệu quả nhất. Các nghiên cứu đã chuyển sự chú ý sang tìm hiểu xem hắn và [BỊ XÓA] đã nói gì với nhau trong cuộc hội thoại ngắn ngủi đó. – Tiến sĩ ████.
KÌ TỚI: SCP-050 – GỞI NGƯỜI THÔNG THÁI NHẤT – TO THE CLEVEREST