Người DỊch: Koi
Mã đối tượng: SCP-059
Loại: Cực Kỳ Nguy Hiểm (Keter)
Qui Trình Bảo Quản Đặc Biệt: Một mẫu vật SCP-059 riêng lẻ được lưu giữ ở Điểm-11B trong một chiếc hộp bảo vệ tráng kim loại hạng Z làm từ Uranium giảm xạ, tantali, thiếc, thép, đồng và nhôm. Quanh hộp chứa SCP-059 là khu vực 7 x 7 x 7 mét được phong tỏa và xem như khu vực Nguy Hiểm Sinh Học Cấp-4, bao bọc bời lớp chì dày 3 cm. Dung dịch methyl isothiocyanate được phun hằng ngày nhằm ngăn ngừa sự tăng trưởng của SCP-059-1.
Nhân viên vào trong khu vực ảnh hưởng của SCP-059 được khuyến cáo phải mặc phòng bị nguy hiểm sinh học phù hợp cũng như trang bị lớp bảo hộ bức xạ K-59-B. Nhân viên không được ở trong khu vực quá 15 phút, vì lớp bảo hộ bức xạ trên chỉ có tác dụng tạm thời.
Trường hợp nhiễm SCP-059 tìn thấy trong tự nhiên cần phải xử lý bằng cách loại bỏ những mẫu vật SCP-059 có liên quan, đồng thời thiêu hủy tất cả các mẫu SCP-059-1 quan sát thấy. Với trường hợp nhiễm diện rộng dưới lòng đất thì biện pháp xử lý tốt nhất là cho nổ nhiên liệu-khí (nhiệt bari).
Những mẫu SCP-059 phát sinh đều không cần thiết cho nghiên cứu thí nghiệm và cần chuyển đến Khu-11B để thiêu hủy bằng hồ quang plasma ở 10,000 độ K.
Mô tả: SCP-059 là một loại khoáng vật phóng xạ không rõ nguồn gốc có bề mặt khá tương đồng với khoáng Scheelite. Thành phần của SCP-059 được cho là đến từ một vũ trụ song song, điều này giải thích cho những thuộc tính kỳ lạ của nó. Ngoài bức xạ alpha, beta và gamma thì mẫu SCP-059 còn sản sinh một loại bức xạ chưa từng được biết đến, gần như là đặc thù của đối tượng và tạm gọi tên là “bức xạ delta”. Bức xạ này kéo theo bức xạ Cherenkov tỏa ra ánh sáng màu xanh da trời.
Lớp bảo vệ bức xạ thông thường chỉ có thể nhốt được một phần bức xạ delta; kết quả tốt nhất chỉ thu được khi sử dụng lớp bảo vệ tráng kim loại cấp-Z cộng thêm một lớp kim loại siêu đặc. Phương pháp này làm giảm phạm vi ảnh hưởng của bức xạ delta từ khoảng 20 m xuống còn khoảng 6 m.
Khi một khu vực bị phôi nhiễm bức xạ delta lâu hơn 15 phút, một loài nấm không xác định (tạm gọi là SCP-059-1) bắt đầu phát triển trên bất kỳ bề mặt nào tiếp xúc với bức xạ. Loài nấm này không hề tiêu thụ chất dinh dưỡng mà sẽ chết đi trong vòng 24 giờ nếu cách ly với nguồn phát bức xạ trên. Bản thân SCP-059-1 vốn là chất phóng xạ nhưng lại không phát ra bức xạ delta. Tuy nhiên nếu để cho một khối lượng nhất định SCP-059-1 (xấp xỉ ██ kg/m3) tăng trưởng tự nhiên thì một nguồn bức xạ mới không xác định sẽ xuất hiện và thúc đẩy tăng trưởng của nó. (Người đọc nào có hứng thú có thể tham khảo thuyết ứng suất không-thời gian và sự sáp nhập giữa các thực tại song song của Tiến Sĩ ███████). Trong vòng 18 giờ, khối lượng bị nhiễm sẽ mờ dần và biến mất, được dự đoán là đã đi vào một vũ trụ khác – nơi bắt nguồn của bức xạ trên. Quá trình này tiếp diễn khi SCP-059-1 phôi nhiễm trên một loại vật chất mới.
SCP-059-1 xuất hiện trên cả thực thể sống và vật thể bất động. Con người (và động vật) bị phôi nhiễm bởi SCP-059-1 sẽ không chịu ảnh hưởng của bức xạ ion hóa, nhưng sẽ dần dần bị đồng hóa với SCP-059-1 và cuối cùng tất cả các mô trên cơ thể đều bị thay thế bởi nấm. Một cách phi bạo lực, đối tượng bị nhiễm sẽ tìm mọi cách để cung cấp các cá thể chưa nhiễm cho SCP-059. SCP-059-1 không biểu hiện khả năng lây nhiễm trực tiếp nhưng sẽ lan ra khi đối tượng tiếp xúc với bức xạ delta. Thế nhưng, sự phôi nhiễm SCP-059-1 lâu dài chưa được xét nghiệm thỏa đáng để bác bỏ lập luận cho rằng nó là mối nguy hại sinh học (cũng như mối nguy hại bức xạ đã biết).
Những cá thể bị nhiễm còn khả năng giao tiếp đã mô tả rằng, họ chứng kiến một thế giới hoàn toàn bị bao phủ bởi SCP-059-1 và hầu hết vật chất làm từ SCP-059. Không rõ đây là một loại ảo giác hay là cái nhìn thực sự về nơi xuất xứ của SCP-059. Những kẻ bị nhiễm tỏ ra hài lòng với tình trạng của mình và liên tục cho rằng họ tắm trong “ánh sáng xanh biếc từ thiên đường”.
Hầu hết các loại thuốc diệt nấm có tác dụng với SCP-059-1 nhưng nó sẽ mọc lại chừng nào SCP-059 còn ở đó. Phôi nhiễm SCP-059-1 giai đoạn đầu có thể điều trị bằng kháng sinh Griseofulvin, mặc dù 90% trường hợp sẽ dẫn đến tử vong do ngộ độc phóng xạ. Cá thể được điều trị lập tức mất đi khả năng miễn nhiễm phóng xạ và trước đó cơ thể họ đã hấp thụ một liều lượng đủ lớn để gây chết người. Còn điều trị ở giai đoạn muộn không khả thi bởi vì quá nhiều mô tế bào đã bị biến đổi thành SCP-059-1. [DỮ LIỆU BỊ XÓA] Tất cả các trường hợp điều trị thất bại phải được cách ly khỏi tầm phát xạ của SCP-059, nếu không [DỮ LIỆU BỊ XÓA].
Nhiều mẫu SCP-059 được phát hiện ở dưới lòng đất tại 8 địa điểm khác nhau trong một phạm vi đến 5000 km. Không phát hiện vết tích của mẫu gốc phát sinh ra chúng. Các mẫu vật có kích cỡ thay đổi từ 1-10 kg và không cùng thành phần cấu tạo với tầng đất đá ở nơi chúng được phát hiện.
Phụ lục: Tiến Sĩ ███████ đã ghi chép và phân tích các vạch phát xạ phát ra từ mẫu nấm SCP-059-1 được lưu giữ, ông tin rằng có khả năng SCP-059-1 là sinh vật “tinh khôn” và chúng đang tìm cách giao tiếp bằng cách phát tia bức xạ có tính toán. Những cố gắng phân tích ban đầu về loại “ngôn ngữ” này đã tiết lộ rằng [DỮ LIỆU BỊ XÓA].
=>KÌ TỚI: SCP-060 – INFERNAL OCCULT SKELETON – BỘ XƯƠNG ĐỊA NGỤC HUYỀN BÍ <=